Trước khi đi ăn, tôi dự định bữa ăn của mình món chính sẽ là
một suất tenderloin steak với 2 mặt chín vừa, thớ thịt còn giữ nguyên màu phớt
hồng hấp dẫn với nguồn dinh dưỡng dồi dào. Nước sốt nấm thơm ngon béo ngậy. Tất
cả dùng chung với 1 ly vang đỏ hảo hạng.
Khi gọi món, tôi phát
hiện ra giá tiền cho 1 suất tenderloin như vậy đã tăng lên 10%. Thật không thể
chấp nhận được! Tôi bực bội cả với nhân viên bồi bàn, thầm nghĩ "đã thế mình sẽ chọn một món khác ít tiền hơn cho bõ tức". Vừa hay, hôm nay nhà hàng mở
tiệc buffet và tôi thấy rất nhiều món ăn ngon bắt mắt. Tôi lấy cho mình rất nhiều
thứ: một vài con hàu, một chút sushi, một phần cá hồi, tôm và mực chiên rất nhiều,
các miếng steak bò tuy không được ngon
như suất tenderloin kia nhưng có thể chấp nhận được. Đồ uống miễn phí. Và giá tất
cả chỗ đó chỉ bằng phân nửa những gì tôi định ăn ban đầu. Chỉ 20$. Không thể tin được.
Thật là một món hời! Tôi cảm thấy may mắn!
Cho đến khi về nhà tôi bắt đầu thấy không khỏe và nôn ra sạch
toàn bộ bữa tối. Hóa ra hàu không được tươi, tôm cá thì đều là đồ đông lạnh... Thế là, thay vì tiết kiệm vài đô la cho bữa tối của mình, tôi đã mất 20$, và bụng vẫn đói meo.
==============***===============
Sau cùng, bạn phải
trả giá cho những “món hời” đó. Thị trường chứng khoán cũng giống như mọi thị
trường khác, bằng cách này hay cách khác nó tự biết cách định giá những sản phẩm mà nó đang giao dịch. Và
người mua hãy học cách hiểu rằng “tiền nào vải nấy” – thay vì chăm chăm đi tìm
các “món hời” – vì thực ra, bạn cũng không “đỏ” đến thế đâu. Và nếu "dễ" đến thế, chắc hẳn Warrent Buffett, Benjamin Graham, Geogre Soros, Peter Lynch, ... đã đầy đường.